Hôm nay là buổi đầu tiên của Lớp Ruby on Rails (RoR) mà mình đã chờ đợi cả tháng nay. Một sự trùng hợp là Trưa nay quởn quởn đang lướt Web thì đọc được bài Review của Phim Begin Again. Vậy nên dù không liên quan nhưng mình xin mượn tên bộ phim để đặt tiêu đề cho bài viết này. Trong Phim này, mình ấn tượng nhất Bài hát Lost Stars do Keira Knightley trình bày. Cô ấy hát mới nhẹ nhàng làm sao. “… Chúa ơi, xin ngài cho con biết lý do tại sao tuổi trẻ luôn bị phí hoài… Có phải chúng ta đều là những ngôi sao lạc lối, luôn cố tỏa sáng trong bóng đêm…”. Vâng, có phải mình cũng đang lạc lối, Bởi chuyện cơm áo gạo tiền, bởi tính thụ động, bởi không dám bước khỏi vùng thoải mái của bản thân, bởi mình cứ mãi thẫn thờ và để cuộc đời làm chủ mình. Và có lẽ, mình nên bắt đầu lại lần nữa… Và việc ghi danh và theo học lớp RoR này sẽ là bước đi đầu tiên của mình.
Đầu tiên, là trường Bách Khoa nghiêm ngặt quá, bước vào cổng là mình đã thấy đến chục “Sao đỏ”, các bạn sinh viên đang làm nhiệm vụ, chặn xe mình lại, bắt mình phải đeo thẻ mới được vào khuôn viên trường. Hic, Ở đâu ra cơ chứ, đành xuất trình CMND và Biên lai đóng học phí. Haizz, mình nghe đã nghe qua có vụ này ở trường Bách Khoa nhưng không ngờ là lại làm gắt gao đến vậy. Ờ thì không sao, chẳng làm giảm được sự háo hức của mình. Đi, đi, đi tiếp, mãi mà chưa thấy Block C6 đâu, không ngờ là Trường Bách Khoa này rộng quá, lạc mất thôi.
Đến lớp vừa kịp lúc, mình đã chuẩn bị sẵn tinh thần, và thực tế là đúng vậy, Lớp không có một bạn nữ nào. Các bạn học đều là Nam, Sinh viên có, người đi làm có, nhưng mình biết là, đã theo học khóa RoR này, hẳn là các bạn phải có chút đặc biệt – Dám khác biệt, dám thử một lớp học lạ lạ như vậy (vì RoR không phổ biến ở Việt Nam lắm, Bình thường thì Người ta đã đổ xô đi học lớp PHP rồi: Cộng đồng người dùng lớn, nhu cầu tuyển dụng nhiều.)
Mentor của mình ở lớp RoR này là thầy Quý. Cũng cần phải thông cảm ở khả năng sư phạm của Mentor, mình thấy thầy truyền đạt khá là bối rối, có lẽ, đúng như thầy thú nhận, thầy không giỏi lý thuyết, nhưng thầy sẽ cố gắng truyền đạt kinh nghiệm của thầy thông qua các bài thực hành. Ừ, Mình cũng mong vậy, mình không hy vọng là gặp được một Mentor dạy mình lý thuyết, dạy mình abcdef… Mình chỉ cần họ có thể định hướng cho mình bằng kinh nghiệm của Họ. “Mentor tốt giúp Developer gạt đi nỗi sợ hãi chứ không phải là rào cản cho họ” – Bài này mình vừa đọc xong trên Blog ITViec.com.
RVM, Gem, Rails, Ruby, Git Hub, Commands trên Linux – Chỉ cần nghe thôi là đã thấy xa lạ lắm, bỡ ngỡ ghê. Mình bỏ lập trình đã lâu, nhưng cũng may là hồi sinh viên cũng chịu khó tìm tòi nên khi nghe thầy và các bạn học thảo luận về Coding Convention, CSS, Class, Method, SVN, Object Oriented cũng không đến nỗi như Vịt nghe sấm, đàn gãy tai trâu… Nhưng mà, mình cảm thấy đã thụt lùi thật. Chỉ cần vài tháng không chịu cập nhật, làm mới mình là đã tụt hậu trong biển kiến thức vô biên trong thế giới lập trình rồi. Đó là hậu quả của những ngày tháng ngủ quên, ham chơi hơn ham học, mãi mê yêu đương và chinh chiến. Vậy nên, hiện tại, mình sẽ cố gắng gấp 2 lần, 3 lần người khác để rút ngắn khoảng cách và vượt qua các bạn cùng lớp. Mình không hề thích cảm giác thua kém người khác.
Nghe Mentor Quang chia sẻ về cái nghề Freelancers, Mình bỗng chợt nghĩ là mình có thể theo đuổi nó. Giữa tháng tới sẽ dự Event về Freelancers của Pingo để học hỏi kinh nghiệm. Công việc hiện tại ở Intage VN có thể giúp mình duy trì cuộc sống, có tiền để trang trải học phí và làm những điều mình muốn. Mình sẽ học tiếng Anh ở SEAMEO để trau dồi khả năng giao tiếp bằng tiếng Anh, phục vụ cho việc làm Freelancer trong tương lai, bên cạnh là việc không ngừng tự học RoR và các công nghệ, ngôn ngữ lập trình liên quan, phục vụ cho việc trở thành một Full-Stack Developer – Một Freelancer thực thụ.
CoffeeScript, SASS, JavaScript, jQuery, HTML 5, CSS 3, Ruby on Rails, SQLite, NoSQL, MongoDB… ơi, Ta đến đây.
Update 06/2016 - Nhìn lại chặng được đã qua, mình cũng học được nhiều thứ phết nhỉ :).